Cậu bé 2 lần chống lại ung thư với giấc mơ được trở lại trường
Nằm viện vào thuốc, sốt li bì nhưng trong cơn mê sảng, Huy cứ hỏi mẹ: “ Con nghỉ học lâu vầy thì cô có đuổi học con không mẹ? Con có được về lại trường chơi với các bạn không mẹ?... ”.
Một lần vượt qua cửa tử
Bé Trần Tuấn Huy sinh ngày 18/7/2011, ngụ tại ấp Ô Rô, xã Tân Hưng, huyện Ngọc Hiển, tỉnh Cà Mau. Bé sinh ra bình thường, mạnh khỏe như bao đứa trẻ khác. Đột nhiên vào tháng 6/2017, bé Tuấn Huy bắt đầu sốt kéo dài nhiều ngày, hay than đau chân.
Ban đầu chỉ nghĩ bé sốt vặt vãnh, vả lại chị Tuyết Nghi vừa ly hôn với chồng, về nhà cha mẹ đẻ ở tạm, công việc chưa ổn định nên chị không có điều kiện cho con đi bệnh viện thăm khám. Con bệnh thì chị ra tiệm thuốc mua ít thuốc cho con uống hạ sốt rồi thôi.
Chị Tuyết Nghi bảo: “Hồi đó em vừa đi học làm tóc vừa chăm con, thu nhập bấp bênh nên có đồng nào đâu mà đưa bé đi viện. Uống thuốc hoài mà con không hết sốt, chân nó đau nhiều hơn rồi yếu dần, không đi nổi luôn. Em còn phát hiện ở cổ nó nổi 1 cục hạch lớn nên hoảng sợ vì quê em nhiều người bị hạch như vầy rồi phát hiện ung thư. Em sợ quá nên vay mượn bà con hàng xóm được mấy triệu đưa bé đi thành phố khám luôn”.
Ai ngờ lo sợ của chị Tuyết Nghi đã thành sự thực. Sau khi xét nghiệm, các bác sĩ tại BV Nhi Đồng 1 chẩn đoán bé Tuấn Huy bị bệnh bướu nguyên bào thần kinh . Nhưng vì khối u lớn và nằm gần các mạch máu chính, sẽ nguy hiểm đến tính mạng nếu phẫu thuật ngay. Do đó, bé Huy được chuyển sang bệnh viện ung bướu vào hóa chất để thu nhỏ khối u lại mới tiến hành phẫu thuật cắt bỏ khối u.
Ca phẫu thuật thật khó khăn. Bởi dù đã được vào 7 toa hóa chất để thu nhỏ nhưng khối u vẫn lớn đến 8x10cm, to như 1 bàn tay trẻ em, đẩy phần thân tụy và bó mạch lách lên trên. Khối bướu này bao bọc mặt trước động mạch chủ và một phần bướu lồng vào giữa tĩnh mạch chính và động mạch chính ở ngang mức động mạch thận, bướu bao bọc hoàn toàn thân chung động mạch thận trái và một phần tĩnh mạch thận trái…
Tuyết Nghi kể: “Tính em vốn mạnh mẽ, chẳng khóc bao giờ. Nhưng ngày con vào phòng phẫu thuật, em lo sợ đến nỗi run bần bật, đứng không nổi, ngồi chờ đợi trước phòng mổ mà cầu nguyện. Rồi sau ca mổ, em vào thăm con ở phòng hồi sức nhìn những dây nhợ chằng chịt đâm vào người con, vào mũi con mà khóc nức nở. vợ chồng em ly hôn rồi, em giờ chỉ còn có nó là nguồn sống. Nếu nó có mệnh hệ gì, làm sao em sống nổi!”.
Lại một lần đối diện tử thần
Sau ca mổ phức tạp, bé Tuấn Huy hồi phục thần kỳ. Sau đó bé được chuyển sang bệnh viện ung bướu vào thêm 4 toa hóa chất để tiêu diệt triệt để khối u. Đến tháng 7/2018, bé Huy được xuất viện sau khi kết quả xét nghiệm cho thấy bé đã khỏe mạnh.
Dù đang nợ nần gần 40 triệu đồng sau 1 năm điều trị cho con nhưng chị Tuyết Nghi vẫn vui mừng khi con đã khỏe mạnh, thoát khỏi bàn tay của tử thần. Chị liên hệ ngay chị em quen để xin việc làm, kiếm tiền trả nợ và nuôi con. Rồi chị tìm trường xin cho con đi học…
Đầu năm học 2018 – 2019 là năm bé Tuấn Huy vào lớp 1. Để đến trường, em phải vượt sông rồi đi bộ rất lâu mới tới nhưng Huy rất vui vì rất lâu rồi em không được đến lớp, không được chơi cùng bạn bè. Dù đường đến trường vất vả nhưng Huy chưa bỏ học ngày nào. Thế nhưng, niềm vui chóng đến chóng đi. Mới đi học được 20 ngày thì trên đầu Tuấn Huy bắt đầu nổi 1 cục u, lại sốt, đau chân và chảy máu cam…
“Một ngày cuối tháng 9, bé Huy đi học về với máu cam chảy đầy mặt là em lo rồi. Kiểm tra người con thấy khối u trên đầu là em như muốn ngã khụy. Sao trời đất đầy đọa em đến như vậy? Nếu kiếp trước em có làm gì nên tội thì trừng phạt em chứ con nhỏ có tội tình gì!”, chị Tuyết Nghi tấm tức tâm sự.
Lo sợ, chị Tuyết Nghi vẫn đến gặp bà chủ nơi chị làm việc xin ứng tiền để đưa con lên thành phố khám. Dù đã nghi ngờ trước nhưng khi nhận được thông báo của bác sĩ là con mình tái phát, bướu di căn vào ổ bụng, bẹn vẫn khiến chị suy sụp khủng khiếp.
Chị bảo: “Sau đợt điều trị vừa rồi, bao nhiêu tài sản tích cóp của em và cả cha mẹ em đều đã hết, nợ nần chồng chất chưa trả nên cũng không vay mượn thêm được của ai nữa rồi. Ba em bị thoái hóa cột sống, trượt đốt sống lưng. Còn mẹ em vốn nhiều bệnh, đau yếu nên chỉ làm nội trợ, mới đây lại bị ngã xe vỡ xương đầu gối chữa hơn tháng rồi vẫn chưa lành nên đâu giúp gì cho em được nữa…”.
Cùng đường, Tuyết Nghi phải nhờ bạn bè vay nóng giúp với lãi suất rất cao, 1 triệu đồng mỗi ngày phải trả lãi 10.000 đồng. Để có tiền cho con nhập viện vào thuốc, chị vẫn liều mà vay nợ. Nhưng vay nóng 5 – 10 triệu thì được, chứ có ai cho vay đến cả trăm triệu bao giờ?
Tuyết Nghi thở dài than trách: “Những lúc thuốc hành khiến nó sốt cao nên mê sảng, em cứ muốn phải chi cơn đau đó mình có thể gánh chịu cho con. Nhưng nào có được đâu! Cái gì em cũng có thể chịu cho con, nhưng nỗi đau thì làm sao em chịu thay con được! Con mình đau đớn thế kia, không chữa sao được anh ơi! Nhìn con đau đớn như thế mà người làm mẹ không làm gì cho con sao đành lòng được hở anh!”.
Thấy mẹ buồn, cậu bé nhỏ lây lây tay mẹ bảo: “Đừng lo mẹ ơi, bác sĩ nói con gắng uống thuốc là khỏi thôi. Rồi mình về quê với ông bà ngoại. Mà con sợ con nghỉ học lâu vầy thì cô có đuổi học con không mẹ? Con có được về lại trường chơi với các bạn không mẹ?...”.